" Đó là trận đánh trực diện, trận đánh trực diện đột xuất. Rất nhiều người bị thương. Tôi tới gần để xem họ ở đâu để chuyển ra ngoài. Nhiều phương tiện kỹ thuật của ta bị phá hủy. Tôi lập tức hiểu ra, trận phục kích rất nguy hiểm. Tôi bị bắt làm tù binh, bởi vì mình ngu, bởi vì
tôi quên lựu đạn không đem theo. Cần phải đem theo khi bất trắc, khi gặp tình huống cuối cùng. Trong trận chiến trước, tất cả những trái lựu đạn của tôi được ném hết".
Savchenko cũng giải thích cô cần lựu đạn để làm gì.
" Tôi có thể không bị bắt làm tù binh. Có cần giới thiệu với các vị cách rút chốt lựu đạn không? Tôi là sĩ quan. Rất không muốn bị bắt làm tù binh. Đặc biệt là đối với sĩ quan. Mỗi người tự quyết định cho mình - sống sót hay là chết. Tôi có một quyết định, nhưng không có khả năng thực hiện".
" Nếu ngoài mặt trận anh không học được cười trước cái chết thì anh sẽ không sống sót. Ở đó anh cười với cái chết. Cứ để điều đó đối với các vị là cái gì đó man rợ. Nhưng thực tế là như vậy. Tôi luôn sẵn sàng chết. Và cũng luôn sẵn sàng sống".
Theo podrovnoti .