Cả cuộc đời, chưa hề biết làm thơ
Nên hôm nay viết mấy dòng tâm sự
Thế kỷ qua chưa từng có “Dịch” nào kinh thế
Sức lan truyền cả một vòng trái đất
Bao dân tộc đang oằn mình chống chọi
Giặc CoVid khác bom rơi đạn lạc
không tiếng nổ …
Nhưng sóng lan truyền khủng khiếp hơn bom
Chủ nghĩa nào cũng soi mình trong thế kỷ
Cứ tưởng mình dân chủ hoá văn minh
Khi hoạn nạn mới thấy mình thiếu thốn
Cứ nghĩ rằng ta chẳng cần ai cả
Nước Ý kia bao người già đã chết
Mấy ngày sau mới phát hiện biết tên
Có cái chết nào mà ít người đưa tiễn
Có chia ly nào mà chẳng giám bắt tay
Ôi Kiếp con người lại có ngày khủng khiếp
Trong chúng ta, ai mà biết, được mình
Cuộc đời ta như đã từng được biết
Bao khủng khoảng rồi cũng đi qua
Dịch CoVId nhiều triệu người khốn khó
Tận diệt, sản xuất, kinh doanh, dịch vụ…
Ở nơi này ta vẫn thấy bóng hình tổ quốc
Mẹ quê hương vẫn mở cửa đón con về
Ta không về làm tổ quốc mình thêm gánh nặng
Nhưng ta về khi tổ quốc gọi tên mình
Dù ít nhiều ta cũng đóng góp với quê hương
Đất nước mình không quên bao tỷ đô la
Của kiều bào chuyển về đất nước
So với tiền của tập đoàn quốc tế
Đáng nghi nhận vào lịch sử dựng xây
Ở trời Âu ta theo dõi hàng ngày
Cả dân tộc như đã từng chống giặc
Việt Nam ta qua bao nhiêu lần bão táp
Dân tộc ta quen từ thời dựng nước
Nên hôm nay chống chọi thấy thường thôi
Nếu mọi người hãy từ bỏ cái tôi
Thì CoVid khó mà lan rộng được
Bao nhiêu người chia sẻ trước khó khăn
Đón gần trăm nghìn kiều bào về nước
Bốn nghìn năm vẫn còn trong sử sách
Lòng trắc ẩn khi kiều bào hách dịch
Có con quan tham nhũng cũng không chừng
Có bao nhiêu là kẻ buôn lậu, bán gian
Có bao nhiêu cậu ấm cô chiêu cứ nghĩ mình là nhất
Ở trời âu còn bao người vất vả khó khăn
Nhất là người kinh doanh nhỏ lẻ
Có ít tiền thiếu trước hụt sau
Cứ cảnh này vài tháng nữa đói ăn
Vay mượn ai bây giờ cũng khó
Ai cũng tự lo cho nhà mình chống dịch
chính sách nào cho người thiếu trước hụt sau
Nước sở tại còn khó hơn, những gì ta tưởng…
ODESSA. ngày 28- 03- 2020
Đỗ Văn Tuấn