Bao nhiêu năm mở thước thời gian
Đẹp lắm thay và thương lắm thay
Đời người con gái thơ ngây
Đã xa rồi hóa thành kí ức
Nhưng không bao giờ khuất
Vì Ô-Đét-Xa hoa vẫn nở
Quả ngọt vẫn chờ
Đôi lứa ghép đôi…
Và chúng ta
Thành những cặp tần tảo
Đi qua mùa đông tuyết trắng
Nghĩ lại vẫn rét run
Đi qua mùa hè mát rượi
Phấn hồng trên môi, em vẫn xinh tươi
Qua nhiều mùa thu tuy vắng cốm Việt
Nhưng sắc vàng Ô-Đét-Xa trải khắp lòng nhau…
Ừ thì vất vả
Ừ thì chợ búa
Ừ thì chiến tranh
Ừ thì no đói
Mà ta vẫn có nhau
Ngàn đêm trăng soi Làng Sen
Và các Kờ-va người Việt
Nhà nhà vẫn mùi cơm quê
Rau muống, tương cà, mặn cá kho khô
Em vẫn đưa con đi học
Anh vẫn hát bài đất nước quê hương…
Chúng ta đã đi
Cùng những chặng đường xa xứ
Đã lớn thêm ngôi cha mẹ
Cả ngôi ông bà
Bằng văn hóa quê hương
Bằng nỗi nhớ cất tràn mưa tháng Bảy
Chuyển nắng vào tháng Ba
Chuyển mùa thơm ánh trăng tháng Tám
Lung linh Trung Thu cho con trẻ hát
Cả ba thứ tiếng Anh, Uk và Mẹ đẻ
Vẫn lời ru Việt làm chúng ngủ ngon hơn…
Và bây giờ tháng Mười
Em vẫn đang ngôi…Phụ Nữ
Bởi em là hoa
Là quả và còn là chúa tể thời gian
Trời cho Làm Người đan hạnh phúc
Ban phát niềm vui
Và cả tình yêu cộng hưởng
Cho con, cho cháu, cho đời…
Bao nhiêu năm ở xứ người
Em vẫn là em cô Tấm thân thương
Thắp đức tin rồi
Anh ơi, câu ca Quan họ vũ điệu Người Ngoan…
Hà Nội 19/10/2018
Họa sĩ Trịnh Yên