THÁNG MƯỜI CHO ANH
Tháng Mười cho anh tràn Thơ
Tháng Mười cho anh nhớ Mẹ
Tháng Mười cho anh được Bạn
Là tất cả những gì đã có…trong Em.
Ở đó là hơi thở…
Ở đó là thời gian…
Trên những đỉnh đời linh thiêng cao vút
Dù ở đâu cũng thấy trời xanh
Như em ôm cả quá khứ, hiện tại và tương lai lành thiện
Trên con đường anh đi vào vô tận…ngày mai.
Và ở đâu em vẫn là người hiện tại
Từng giờ, từng phút và từng ngày tháng êm trôi
Nói cười, chăm sóc
Khóc than, bàn cãi
Với anh và cả với chính mình
Cùng những anh em, con cháu
Những khắt khe bằng nhân hậu tâm linh
Ở đó là khối Tình người
Ở đó là cõi …Vô biên…
Mỗi khi Thiền rồi mở rộng yêu thương…
Và chẳng bao giờ em biết lặng yên
Vòng xoáy cuộc đời người chẳng có nơi…tạm nghỉ
Tất cả chỉ để lại tháng Mười bên câu chuyện lứa đôi
Làm anh nhớ đến Mẹ một đời
Làm anh tin yêu thương đùm bọc
Cho Ta về hội tụ
Cho Ta về niềm tin
Yêu
Thương… Em
Mãi …mãi…
KỶ NIỆM 60 CHO EM
Tháng Mười tuyết trắng chưa rơi
Trời Ô-đét-xa vội vã mưa ngộp
Cái lạnh se người Em đi chợ sớm
Cánh hải âu tràn ký ức biển khơi…
Nhớ về ngày xưa em thời thiếu phụ
Một mình rộng cả nước Nga
Một mình bôn ba khắp U-krai-na, ngược xuôi dĩ vãng
Mưa đêm Kha-rờ-cốp, bão chiều Ô-đét-xa
Chuyến tàu một mình về Mát-xcơ-va
Lòng người nghi ngờ đan xen những ma tà quỷ quái
Đâu đó thần chết trêu người…
Tất cả cô đơn dồn lại mình thôi
Ở người xa xứ
Cùng tháng năm chẳng chờ, chẳng đợi
Chữ phúc xa xôi, chữ đời chớp nhoáng
Trên từng kiện hàng chẳng gian dối ai
Trên từng phiên chợ ngập tuyết sáng mai
Trên đôi chân gày đành quên run rảy
Và từng chuyến bay nhặt từng đồng rúp
Nuôi con ăn học tháng ngày…
Trí khôn chỉ một mình quyết
Cuộc đời cháy bỏng trên tay
Những đồng đô la xô người vật vã
Em vẫn ngẩng cao giữa cộng đồng này…
Hóa ra chữ Tâm làm gốc
Hóa ra chữ Tính tòng Tâm
Thế là Phúc sinh cho người chuyển hóa
Bầu trời xanh trong lòng Em…
Để rồi hôm nay tháng Mười vẫn đến
Dù thời gian nào cũng cứ cạnh tranh
Với u sáu mươi với người…một ngựa
Đêm đêm mây hồng lặng lẽ ôm quanh…
Anh biết tình yêu đẹp từng ảo giác
Chẳng cách mặt nhau khoảng nhớ địa cầu
Thôi thì nhức xương chuyển từ vai gáy
Ta chữa bằng lời yêu thương đêm đêm…
Trăng Ô-đét-xa tháng Mười chưa tuyết
Là sáng Hà Nội chuyển gió heo may
Em hãy tin rằng vòng tay rất lớn
Cho mình ôm nhau cả những đắng cay…
VUN ĐẮP
Một mình em gánh trên vai
Chữ Tâm vun đắp chữ Tài sáng gương
Ngày xưa đã biết vô thường
Bao dung trăm lối tơ vương đường đời…
Em vun cả tháng năm rồi
Chữ Hạnh, chữ Hiếu, chữ Người thân thương
Cho con cho cháu mở đường
Cho anh cho chị…nhún nhường áo cơm…
Bây giờ cả tháng năm ươm
Tâm linh chiều xế…Thiên đường mở mang
Cho anh một vế rảnh rang
Đường về nhân loại để trang…sống đời…
Họa sĩ Trịnh Yên
Hà Nội, ngày 18/10/2017