Người Việt Odessa
Chia sẻ cộng đồng

Chùm thơ 8/3/2020, nỗi niềm virus, nỗi buồn đồng loại

Chủ nhật, 08/03/2020 | 16:58

Mùng Tám tháng Ba này anh không tặng hoa em

Không phải trời đã hết hoa

Chợ đã hết bán

Lòng người đã cạn hẹp

Tình anh hết yêu em…

Mà:

Hôm nay nhân loại không thể không héo

Mùng Tám tháng Ba không nở

Trước đại dịch cúm Corona

Trước những hoảng loạn manh nha

Đánh từng gia đình bằng tin sấm sét

Và cả hiện tượng trời đất yêu ma

Đánh từng cộng đồng bằng bóng âu lo

Chìm trong khăn vuông bịt mặt

Đánh từng quốc gia tuyệt vọng, hy vọng…

Nhìn nhau ngơ ngác đoàn người nhập cảnh

Thế giới nhiều nước bế quan

Trại cách ly tỏa thêm diện rộng

Lòng người cảnh giác đóng cửa cài then…

Hơn trăm quốc gia đã đăng đàn lây nhiễm

Nhiều xác đã nhập lò thiêu

Nhiều cái chết vượt tầm dịch bệnh

Nhảy lầu, tự tử, giết người và có cả thủ tiêu

Ngay trong Vũ Hán

Ngay trong lòng ta

Hoài nghi xé rách từng ngày

Chẳng lẽ con người chịu vi rút …phanh thây…?

Tan nát đầu tiên doanh nghiệp

Nền kinh tế mũi nhọn quằn gươm

Sa thải kéo lưới từng ngày

Vớt lên đồng lương co quắp

Cơn dịch này chẳng chịu nương tay?

Thế rồi trước mùng Tam tháng Ba:

Chẳng ai bảo ai

Chỉ một kẻ thêm một con “dương tính”

Thế là toàn dân…“mắc bệnh”

Đèn cù các chợ, siêu thị rợp đêm

  • Phá giá cả ngày thực phẩm leo thang

“Cái chết đan nhau” kiếm lợi chớp nhoáng?

Cái tội chẳng chịu chia nhau: lá rách càng thêm bã bượi

Cái đau cũng thu vào nhịp tim ích kỷ

Trời ơi sao chẳng nhiệm màu…?

Hóa ra tất cả sống giả

Nhưng sợ chết thật !

Tự hoảng loạn tự hú vía mặt nhau

Chẳng lẽ một con vi rút

Phân chia nhân loại …cúi đầu?

Thôi thì anh vẫn ghi nhớ

Tháng Ba hoa buồn tặng em

Chúng mình cùng chung chia sẻ

Niềm tin…dù sao, thế nào hoa cũng tươi nhân thế

Vượt qua đại dịch sẽ đến rừng thơm

Ta tặng nhiều tháng Ba cho cả nhân loại

Những người phụ nữ vượt qua

Cùng những người đàn ông cứng rắn

Chẳng dịch nào giết nổi tình yên ta…

THẾ GIỚI MÙNG 8/3/20

  • Có thể phụ nữ đã thiệt

Một ngày được thắm trong hoa

Một ngày được ơn kéo đến

Một ngày được thoát việc nhà…

Có thể anh không thể đến

Khi lòng em chìm tất cả

Cơn hoảng loạn Vũ Hán Cô rô na

Đã đánh cả nhân loại

Chẳng loại trừ chúng ta.

Và cả thế giới

Đáng lẽ phải giữ giá

Tháng Ba cho em, những người đàn bà thoáng đãng

Nhưng biết làm sao vấn nạn bất ngờ

Vượt tầm cả hoa…

Thôi thì anh tặng đức tin

Cho em vượt khỏi bí bức

Đừng bao giờ em nghĩ đến tận thế

Bởi Tình yêu bảo đảm Thế Giới

Bởi Niềm tin báo đảm Đất Trời

Hà Nội 8-3–2020

HS : Trịnh Yên