Anh Doãn Thanh Tùng là một thành viên đã gắn bó với cộng đồng 15năm. Hiện anh đang sống hạnh phúc cùng vợ là chị Trần Thị Lệ Hằng. Vợ chồng anh là những hội viên gương mẫu, luôn tích cực tham gia các hoạt động của cộng đồng. Những tháng gần đây, do tình hình chiến sựanh chị tạm thời nghỉ kinh doanh tại chợ “Cây số 7”.
Dõan Thanh Tùng yêu thơ và có tài làm thơ. Anh sáng tác khá đều tay và đề tài thì rất đa dạng, nhiều “màu sắc”, từ tình yêu lứa đôi, gia đình đến tình yêu đất nước, từ chuyện vui ngày xuân đến khó khăn trong kinh doanh buôn bán của bà con cộng đồng, từ cảm xúc nghẹn ngào khi Đại tướng Võ Nguyên Giáp qua đời đến những vết thương lòng của chính mình... Đọc thơ anh để cảm nhận một tâm hồn tha thiết yêu cuộc sống, luôn lạc quan trước mọi sóng gió cuộc đời, một người đàn ông hóm hỉnh, đầy yêu thương…
Báo Người Việt Odessa xin giới thiệu một số tác phẩm đặc sắc của “Nhà thơ cộng đồng” Doãn Thanh Tùng:
Đường cong
Ngày xưa học Toán sợ đường cong
Hình nón, tròn, cung rất lòng vòng
Ngày nay thấy đường cong vẫn sợ
Vì sợ nhìn cong mắt cũng cong
Khi xưa thầy bắt vẽ com pa
Lười nhác vẽ tay cũng được mà
Ngày nay có mời anh chẳng dám
Cầm cọ mà run sởn da gà./.
Odessa 13/01/2014
Tự họa 45
Bốn mươi lăm tuổi tóc muối tiêu
Hồn vẫn thẩn thơ bay phiêu diêu
Vẫn mộng, vẫn mơ trăng với gió
Lòng vẫn mơ màng thơ với yêu
Bốn mươi lăm tuổi mắt đã nheo
Gối mỏi, chân chùng hết gân khoeo
Ngựa hoang lòng vẫn không dừng bước
Vẫn phi điên cuồng, nghe gió reo
Bốn mươi lăm tuổi vẫn còn yêu
Càng sống càng yêu rất rất nhiều
Yêu cả cuộc đời Người tranh đấu
Yêu cuộc sống này có bao nhiêu
Bốn mươi lăm tuổi lòng vẫn đau
Vẫn không chai đá dù nát nhàu
Vẫn đau cùng nỗi đau nhân loại
Vẫn khóc thương cho kẻ cơ cầu
Bốn mươi lăm tuổi sức còn đâu
Vẫn chạy đua cùng sức trẻ trâu
Bóng đá, bóng bàn thi đấu khắp
Còn thích còn chơi muốn chẳng cầu
Bốn mươi lăm tuổi cũng đủ sầu
Khi buồn chẳng biết trốn đi đâu
Làm thơ vặn vẹo dăm ba chữ
Rượu uống vài ly lại thấy "ngầu"
Bốn mươi lăm tuổi nghĩ đủ già
Nhiều lúc muốn rời cõi ta bà
Phật mắng: "còn thất tình lục dục
Không thể cho về" chỉ đuổi ra./.
Odessa 06/01/2014
Táo quân về trời
Hôm nay tháng chạp, hai ba
Táo quân nhận cá để ra về trời
Nào ngờ tìm đến hết hơi
Chạy đôn, chạy đáo khắp nơi chẳng còn
Nhiều con thả xuống chết non
Nước toàn tro bụi,ni-lon, bàn thờ
Con nào còn khoẻ gần bờ
Mấy thằng mang vợt hớt vơ vào thùng
Con nào được thả giữa sông
Chúng đi thuyền đến giữa dòng chẳng tha
Xong rồi chúng lại mang ra
Bán tiếp ở chợ người ta mua về
Lại mang thả, lại hớt đê
Vài lần như thế cá về Diêm vương
Táo quân thì thật thảm thương
Chạy vội ra chỗ phi trường xem sao
Hỏi làm gì còn vé nào
Từ nay đến Tết chỉ "vào" không "ra"
Vội vàng táo chạy ra ga
Xếp hàng quầy vé may ra kịp giờ
Xếp hàng mấy tiếng đồng hồ
Khi sắp đến lượt, đến giờ nghỉ trưa
Buổi chiều khi đến lượt mua
Ôi thôi hết vé,đành mua qua "cò"
Dù đắt không thể so đo
Lên chầu kịp buổi đang lo rối bời
Ra tầu ngã ngửa ôi thôi
Chứng minh không đúng số rồi vé ơi
Làm sao về được hỡi trời
Làm sao mà kịp đúng thời gian đây
Bỗng may gặp được ông Tây
Hiến cho con cá kịp bay về trời
Dọc đường còn toát mồ hôi
Vì vụ lo cá về nơi thiên đình
Quần áo bở rách linh tinh
Được may bằng giấy tái sinh đấy mà
May mà Tây dốt hơn Ta
Câu được con cá thả ra cho về
Năm sau Táo quân xin thề
Sắm tàu vũ trụ đi về cho oai.
Odessa 23/1/2014
Lừa dối
Hãy gọi cho em và anh hãy nói
Hãy nói là anh đang nhớ đến em
Đừng để em mỏi mòn mong,ngóng ,đợi
Hãy nói là anh luôn nghĩ đến em
Để mắt em không buồn đau diệu vợi
Hãy nói rằng anh sẽ về bên em
Để vòng tay không trống trải buông lơi
Hãy nói rằng anh rất muốn hôn em
Để bờ môi em thôi bạc màu,nứt nẻ
Hãy nói rằng anh không thể yêu ai
Ngoài tình yêu dành cho em mãi mãi
Hãy nói rằng anh chẳng bao giờ sa ngã
Vì với anh, em đã là tất cả
Hãy nói rằng cuộc đời dù bão tố
Mãi bên em, anh vững vàng xây tổ
Hãy nói rằng anh sẽ mãi đưa tay
Dìu bước em đi khắp thế gian này
Hãy nói rằng anh hạnh phúc mê say
Khi bên em, gối mộng, tay trong tay
Anh hãy nói,ở xa anh hãy gọi
Thêm một lần hãy rót mật tai em
Thêm một lần để em có niềm tin
Gieo hy vọng vào tình em tuyệt vọng.
Odessa 22/1/2014
Lại bàn về ngựa Tây
Chân dài đến nách, mông vểnh cong
Bụng thon, ức nở ôi mênh mông
Mắt huyền lóng lánh, nhìn hoang dại
Lưng ong, bờm xõa, ai thích không?
Odessa 20/1/2014
Ngựa Việt,người Việt
Nước Tầu sao có lắm ngựa hay
Xích thố, Ô vân, Chiếu dạ...này
Việt Nam hơn nghìn năm nô lệ
"Người ngựa, ngựa người "xót xa thay
Để có độc lập như hôm nay
Xương máu cha ông đã đổ đầy
Từ thủa Hùng Vương khai mở nước
Ngày nay con cháu Lạc Hồng xây
Xưa kia Thánh Gióng phá giặc Ân
Cưỡi ngựa sắt phun lửa như thần
"Ngựa" tăng nay vào dinh Độc Lập
Đánh cho lũ giặc chạy tháo thân
Nước Tàu ngựa tốt kèm danh tướng
Người Nam xuống "ngựa"lại Nông dân
Anh hùng áo vải xưa nay vẫn
Nước nhà lâm nạn lại hành quân.
Odessa 16/1/2014
Nỗi lo giao mùa
Tháng giêng vừa hết Tết Tây xong
Chợ vắng, người thưa lượn mấy vòng
Ngắm xem đợt giao mùa, chuyển vụ
Bà con bán gì sau vụ Đông
Tháng Hai là tháng chuyển giao "công"
Hết sáu tháng rồi vụ Thu Đông
Lại lo đến vụ Xuân Hè vậy
Mọi người nháo nhác tìm thuê "công"
Mưn-ka bán vẫn là tốt nhất
Nhưng mà giá cả nghe rồi" ngất"
Hàng "ngon" không có đừng phân vân
Đừng có nên ngồi kẻo" đứt chân"
Trong "công" dù giá đỡ hơn nhiều
Nguồn hàng không có vẫn treo niêu
Hàng ngon phải ôm ngay kẻo hết
Lỡ bán không chạy, " tồn" cũng "tiêu"
Khác-cốp thì trong cảnh ế dài
Bán hàng nay lại ngóng ngày mai
Khôn khéo thì may không vỡ nợ
Mà may mắn nữa đủ "hàm nhai"
Khó thì lên cạnh dãy "màu Hồng"
Lều thuê giá rẻ chẳng như công
Bán lẻ ngày chỉ vài ba chiếc
Đủ cả tiền ăn lẫn ”hoa hồng”
Hàng thì "đầm", "mốt", hay áo "phông"
"Kha-lát", thể thao hoặc dép "tông", ...
Hàng Tàu, hàng Việt hay hàng Thổ, ...
Hoặc bán hàng may tại thổ công
Vụ Hè đang đến ai cũng mong
Chợ "tít" thì mọi chuyện đều thông
Nợ nần, hàng "ế" giải quyết xong
Nhẹ gánh nỗi lo cả cộng đồng.
Odessa 15/1/2014
Mong ước đầu năm
Đầu năm, Xuân mới,mưa bay
Tôi vừa mở cửa,luôn tay bán hàng
Dù chỉ mấy "cốp" làng nhàng
Nhưng lòng vui đã mở hàng đầu năm
Trời ấm chẳng rét căm căm
Mưa phùn lất phất thì thầm báo Xuân
Mong rằng năm cũ gian truân
Trôi theo những giọt mưa xuân nhẹ nhàng
Năm mới lịch sử sang trang
Làm ăn thuận lợi, dễ dàng thành công
Chính trị bế tắc khơi thông
Đoàn kết, ổn định cộng đồng bình an
Nhà nhà mạnh khoẻ, an khang
Người người hạnh phúc ngập tràn niềm vui./.
Odessa 4/1/2014
Chuyện khó quên
Có nỗi buồn không thể phôi pha
Có niềm đau không dễ xoa nhoà
Có những lúc nhìn đời trống vắng
Hồn lang thang như kẻ không nhà
Có lúc khóc không ra nước mắt
Nó dâng đầy chẩy ngược vào trong
Nó đốt cháy tim như a xít
Và gặm mòn nham nhở cõi lòng
Có cay đắng mà không thể nói
Miệng vẫn cười bạc phếch đôi môi
Tóc vẫn nhuộm bồng bềnh vài sợi
Vì nỗi gì thi nhau rụng rơi
Có những chuyện như mới hôm qua
Dù đã vào dĩ vãng rất xa
Có những việc nghĩ là nằm mộng
Không nghĩ rằng thật sự xảy ra
Chân vẫn bước trong dòng đời vô định
Hồn lơ mơ đau đớn nỗi u hoài
Tim vẫn đập, sẹo vẫn còn rỉ máu
lòng quặn đau, nham nhở nhớ hình hài
Có con đường đi mãi không qua
Có sự đời nghĩ mãi không ra
Có những việc không ngờ đến nổi
Mang hoài nghi trong cõi ta bà./.
Odessa 19/11/2013
Không đề
Anh không hay tặng hoa
Chẳng nói lời đường mật
Mà sao em lại gật
Lại ưng ý theo anh
Theo anh tóc còn xanh
Nay đã nhiều sợi bạc
Mà tình yêu không nhạt
Ngày càng thêm mặn nồng
Theo anh từ lúc không
Không giàu,không nhà cửa
Không xe, không tiền của
Tương lai là mung lung
Em vẫn quyết đi chung
Con đường nào anh chọn
Rồi qua thời con mọn
Vượt bao nỗi khó khăn
Em chẳng hề băn khoăn
Lúc chúng ta nghèo đói
Em vẫn hay thường nói
Vẫn động viên anh luôn
Sống vui vẻ chẳng buồn
Chung tay cùng xây tổ
Hạnh phúc dù gian khổ
Anh thường thích xem tranh
Em đi ngắm cùng anh
Cố hiểu Pi-cát-xô
Yêu điên cuồng "Phái phố"...
Anh thích nghe Vũ Khanh
Em cũng mê Quang Dũng
Anh mơ màng nhạc Trịnh
Em thưởng thức Phạm Duy...
Anh thích xem đá bóng
Em ngồi cạnh cũng hóng
Cũng chẳng bỏ trận nào
Thấy "sút" cũng hô "vào"...
Anh lẩn thẩn làm thơ
Em đọc hết từng tờ
Và cho lời bình phẩm
Không chê anh lẩm cẩm
Anh học lái ô tô
Em ngồi cạnh không hô
Dù trái tim sợ hãi
Em vẫn cười thoải mái
Để cho anh vững tin
Đi chợ không "pa-chin"
Chạy mua anh bát phở
Anh ăn,em ngồi thở
Gặm bánh mì mang theo
Đời có lúc gieo neo
Tình được nuôi không chết
Hôm nay năm sắp hết
Sinh nhật em đến rồi
Tặng em mấy dòng thôi
Đỡ công mua hoa tặng
Nếu mà em mặt nặng
Lên "phâys-búc" hỏi ngay
Tình yêu muốn tỏ bày
Hoa hơn hay thơ nhỉ?
Theo anh tình yêu chỉ
Cần tấm lòng mà thôi
Cần gì nói nhiều lời
Chẳng cần hoa em ơi
Chỉ cần có anh ngồi
Cạnh bên em là đủ./.
Odessa 15/11/2013
Tưởng niệm vị anh hùng dân tộc Võ Nguyên Giáp
Thế là đại tướng đã đi xa
Để lại non sông gấm vóc nhà
Dụng binh thao lược ông chiến thắng
Giữ nguyên bờ cõi với sơn hà
Qua hai thế kỷ đầy phong ba
Hơn một trăm năm có lẻ mà
Dâng hiến cả đời cho dân tộc
Sử sách ngàn đời mãi ngợi ca
Hình ông mãi khắc tim chúng ta
Danh ông bốn biển đều vang xa
Thế giới ngợi ca ông danh tướng
Tự cổ đến nay chẳng mấy mà
Ông biết dùng lòng dân nước Việt
Thắng hai đế quốc thật oanh liệt
Chỉ bằng xe thồ, dép cao su...
Đánh cho Pháp, Mỹ thua thảm thiết
Thời thời thế thế tạo anh hùng
Nếu mà vận nước chẳng gặp hung
Thì ông đơn giản là ông giáo
Hàng ngày dạy trẻ đức hiếu-trung
Nhớ ông vận nước chợt thêm lo
Thời buổi đồng tiền chiếm thế to
Người người chỉ lo cho quyền lợi
Tổ quốc lâm nguy, trốn thập thò
Thời nào cũng thế vận nước nhà
Hưng,suy,thịnh,bại bởi dân ta
Nước còn khi dân còn yêu nước
Để mất niềm tin dễ mất nhà
Ngẫm lại lịch sử Việt nam ta
Trải mấy ngàn năm giữ nước nhà
Anh hùng chẳng đời nào không có
Phải vững lòng tin dẫu phong ba./.
Odessa 05/10/2013
Nhớ mùa thu Hà nội
Anh kể cho em về mùa thu Hà nội
Về một mùa chẳng dài mấy trong năm
Nhưng khiến bao nhạc sĩ phải âm thầm
Viết lên những bản tình ca bất hủ
Thu khẽ khàng mong manh như sương sớm
Gió se se lành lạnh khẽ thầm thì
Thu Hà nội rất ngọt ngào bình dị
Toả hương thơm hạt cốm mới Làng Vòng
Gói lá sen,thắt rơm vàng thi vị
Mang hương quê và hồn lúa bên trong
Thu Hà nội trong những gánh hàng rong
Quẩy kiu kịt những na,hồng,nhãn,bưởi...
Nón lá nghiêng che, bóng áo nâu sồng
Các chị chở mùa thu đi khắp phố
Trời trong vắt những ngày thu tháng tám
Sóng dạt dào xao xác mặt Hồ gươm
Chị liễu rủ làn tóc dài tha thướt
Lộc vừng buông hoa đỏ kết đèn chăng
Gió heo may dãy phố dài xao xác
Tà áo dài thấp thoáng đạp xe qua
Nghìn chiếc lá xô nhau đuổi chạy
Trải thảm vàng suốt dãy phố xa
Vị mùa thu có trong ly sấu đá
Nằm trên hàng cơm nguội trổ lá vàng
Thu thoang thoảng trong mùi hương hoa sữa
Cứ đêm về dạo phố lại nồng say
Thu nhẹ đến dịu dàng sau hạ cháy
Thổi vào hồn những đôi lứa yêu nhau
Thêm bao luồng sinh khí thật nhiệm mầu
Để con tim thêm yêu nhau tha thiết
Mùa thu đến làm tan những niềm đau
Làm bao kẻ đang cô đơn âu sầu
Lại thổn thức mong chờ tình yêu đến
Thu lại đến niệm hoài bao thương mến
Của một thời tuổi trẻ đã rất xa
Giờ đã thành dĩ vãng quá nhạt nhoà
Về Hà nội của một mùa thu cũ./.
Odessa 12/08/2013