Sống ở bên này giống đi "tu"
Quanh năm chợ búa rất chỉn chu
Ốm đau vẫn chợ không ngày nghỉ
Chỉ sợ chi nhiều chẳng đủ thu
Sống ở bên này chẳng dám tiêu
Quanh năm xoay xở với nồi niêu
Được đi hàng quán nhờ đám cưới
Năm có đôi lần chẳng nói điêu
Sống ở bên này chẳng dám chơi
Cả ngày chợ búa, tối nghỉ ngơi
Rồi mai dậy sớm, ta lại chiến
Nào có lúc nào...ra phố chơi
Sống ở bên này chẳng hám danh
Không đi buôn bán, cũng làm "xanh"
Kẻ hơn, người kém đều ra chợ
Thoát khỏi chợ giời được mấy anh
Người bên này về chẳng mấy oai
Cái mác Việt kiều chẳng dám khai
Thấy người trong nước tiêu mà sợ
Về phép mỗi lần, nặng trĩu vai !
Việt kiều về nước ngố nhất ông
Vào đâu cũng thấy gái lưng ong
Mát-xa,quán hát toàn "tay vịn"
Sao bỗng giật mình nhớ vợ ông !?
Tại bởi bên này vốn quanh năm
Chồng làm, vợ lụng rất là chăm
Vui buồn chia sớt, đồng cam khổ
Xa nhà, xa vợ, nhớ mới "hâm"
Odessa 15/05/2017
Doãn Thanh Tùng