Người Việt Odessa
Chia sẻ cộng đồng

Hạnh phúc muộn màng

Thứ năm, 20/03/2014 | 15:00
Tiếng gió lùa mạnh vào ô cửa sổ khiến Vân co mình lại. Tiết trời mùa đông lạnh giá càng làm cô cảm nhận được hạnh phúc mà mình có trong tay.

Tiếng gió lùa mạnh vào ô cửa sổ khiến Vân co mình lại. Tiết trời mùa đông lạnh giá càng làm cô cảm nhận được hạnh phúc mà mình có trong tay. Một thứ hạnh phúc quá đỗi thiêng liêng mà cô không nghĩ rằng cuộc đời lại ưu ái cho cô thêm một lần nữa. Cô giụi đầu vào vai anh, hít hà hơi thở quen thuộc của anh. Cô lặng lẽ ngắm anh đang ngủ say giấc nồng rồi nhẹ nhàng hôn lên đôi môi anh. Nước mắt cô bỗng lăn dài, chảy xuống làn môi anh khiến anh bừng tỉnh giấc. Anh khẽ khàng hôn lại cô, một nụ hôn thật say đắm.

Cho tới giờ Vân vẫn không tin rằng mình đang có hạnh phúc ấy trong tay. Cô đã từng tự mình vất bỏ đi tình yêu với anh, để chạy đi tìm một thứ phù du khác mà không biết rằng mình đã phạm sai lầm. Nằm trong vòng tay anh, bao kỉ niệm về quá khứ bỗng ùa về…

***

- "Mình chia tay đi, em không muốn sống cuộc sống cơ cực như thế này mãi. Em không muốn mình gò bó trong cái nghèo và muốn đổi khác. Em yêu anh nhưng anh ấy mới là người đàn ông thay đổi cuộc đời em. Với người đàn bà, tình yêu xa xỉ lắm, tình yêu nếu không làm nên một cuộc sống nhàn hạ, sung túc thì chẳng có ý nghĩa gì cả anh ạ. Vì thế, em chọn cách từ bỏ tình yêu này để ra đi tìm một bến bờ khác cho riêng mình. Mong anh đừng giận em".

Ngày đó Vân đã nói những lời tàn nhẫn đến như vậy và ra đi, bỏ lại sau lưng cuộc tình 3 năm với anh. Cô ấy náy, cô đau lòng nhưng giấc mơ về cuộc sống sang giàu mà người đàn ông kia vẽ ra cho cô khiến cô mờ mắt. Cô chấp nhận mình là kẻ phụ tình để đổi lấy chút hư danh. Còn anh, anh không níu kéo cô lại. Đó cũng là điều khiến cô hận nhất khi rời xa anh. Vì cô luôn nghĩ rằng anh sẽ không thể nào dễ dàng chấp nhận sự thật đó. Vậy mà anh cũng buông tay nhanh như thể tình yêu này chẳng có ý nghĩa gì với anh và cô cũng chẳng đáng để anh lưu luyến.

Hạnh phúc muộn màng

Tiếng gió lùa mạnh vào ô cửa sổ khiến Vân co mình lại. Tiết trời mùa đông lạnh giá càng làm cô cảm nhận được hạnh phúc mà mình có trong tay (Ảnh minh họa)

Chính Vân là người từ bỏ nhưng khi đi bến người mới cô lại luôn hận anh vì anh đã không níu cô lại. Vì lí do đó mà Vân cưới vội vã. Cô cưới như để trốn chạy quá khứ, để quên anh. Cái mục đích đổi đời lúc đó với cô dần mờ nhạt hơn một cảm giác nuối tiếc cuộc tình cũ với anh. Nhưng Vân không nghĩ nhiều. Cô cứ thế lên xe hoa về nhà chồng với một niềm tin rằng cuộc sống nhàn hạ có nhiều điều hấp dẫn và cô sẽ quên nhanh thôi.

Nhưng rồi cuối cùng Vân đã phải trả giá. Vân phải hứng chịu cảnh chồng về nhà say khướt và sặc mùi đàn bà. Cô ghen nhưng chồng cười vào mặt cô một cách phỉ báng cho rằng cô thật ngây thơ khi hi vọng vào sự chung thủy của anh ta. Vân giật mình nhìn lại, ngôi nhà đầy ắp của cải sang trọng giống như một ngục tù giam hãm tuổi xuân của cô, mang đi hạnh phúc của một gia đình bình thường, có vợ, có chồng…

Những trận đòn roi đến cùng với lời ca thán của cô với chồng. Anh ta bộc lộ rõ bản chất là một kẻ vũ phu. Đồng tiền cho anh ta cái quyền khinh rẻ Vân. Mà chính cô cũng thấy khinh rẻ mình. Một cô gái rũ bỏ tình yêu để chạy theo thứ tình cảm vật chất cũng đáng để bị đối xử như vậy.

Hạnh phúc muộn màng

Hạnh phúc về lại tầm tay là thứ hạnh phúc thiêng liêng nhất mà cô có được. (Ảnh minh họa)

Trở thành người đàn bà ly dị chồng ở tuổi 28, cô chống chếnh không biết bấu víu vào đâu. Và đó là lúc anh xuất hiện. Anh tìm cô vì biết rằng sẽ có ngày cô quay về trong bộ dạng này. Bao năm qua anh đã cố gắng làm lụng và không yêu ai vì anh tin cô sẽ trở về. Anh nhìn thấy cái viễn cảnh này và đã sẵn sàng chào đón cô.

Hạnh phúc về lại tầm tay là thứ hạnh phúc thiêng liêng nhất mà cô có được. Vân từng hỏi anh rằng, vì sao ngày đó anh không giữ em lại thay vì để em ra đi và chấp nhận một sự không trọn vẹn như bây giờ. Anh gượng cười, hôn nhẹ lên trán cô: “Nếu ngày đó anh giữ em lại, hoặc là có thể em sẽ kiên quyết ra đi và anh sẽ càng cảm thấy đau đớn hơn. Còn nếu em ở lại, em sẽ mãi tiếc nuối về một cuộc sống xa hoa mà em tưởng tượng ra. Vì thế anh chọn để em ra đi. Sự trọn vẹn sẽ trọn vẹn hơn khi người ta biết giá trị đích thực của hạnh phúc!”.

Theo (Khampha.vn)