Ôm trọn Hồ Tây, con đường huyền thoại có chu vi mà trong bút sách vẫn ghi 18km, nay chỉ còn lại 14km -15 km bởi có thời, người ta không ngừng trồng cây lấn đất ra lòng hồ. Nay thì kè đã xây rồi, quản lý hồ nghiêm rồi thì người ta bắt đầu muốn gọi tên em - con đường thơ mộng đã đi vào nỗi nhớ của biết bao người dân Thủ đô mỗi khi xa Hà Nội.
Khi đường chưa có tên, dân dã tiện đâu gọi đó. Nào là đường Sen Tây Hồ, đường ven Phủ Tây Hồ… những người nghệ sỹ lại thường gọi đường Cổ Ngư, phố Sâm Cầm, hay những thi sỹ lại gọi đây là con đường thiên thai…
Thế rồi, đường cũng có tên. UBND thành phố Hà Nội đặt cho đoạn đường có chiều dài 900m, rộng chưa tới 15m từ ngõ 612 Lạc Long Quân đến dốc đê Âu Cơ với cái tên của người nhạc sỹ tài hoa Trịnh Công Sơn để rồi ai đi qua nao nao cũng thấy con đường ấy nhỏ nhẹ khiêm nhường, vừa bình an, vừa lãng mạn.
Thật tuyệt vời và lãng mạn khi trong tiết Xuân ấm áp, những ánh nắng rực rỡ chẳng hề đem lại cảm giác oi bức mà chỉ khiến vạn vật thêm lung linh, đặc biệt là trên con đường huyền thoại này, khi hơi Xuân còn vương vấn bên hồ.
Những lộc biếc trên những cành lộc vừng vừa trút xong tấm áo.
Chồi non trên những bụi trúc đào.
Những luống hoa cốt mốt, hay còn gọi cúc chuồn chuồn, hoa bướm, vẫn còn rực sắc Xuân với những nụ non đang vươn mình.
Góc hồ yên bình trên phố Trịnh Công Sơn
Điểm nhấn con đường Hồ Tây - thung lũng hoa Hồ Tây, bên những luống hoa truyền thống còn có cả hoa tam giác mạch từ Hà Giang mới "xuống núi" để gia nhập làng hoa Hà Nội.
Vẻ đẹp yêu kiều của những khóm hoa lạ đến từ Đà Lạt dường như khiến con đường huyền thoại vừa thân quen, vừa dịu dàng, lại vừa mới mẻ.
Theo tgvn.com.vn/